Phượng

Liễu nở khắp thành, vướng  chút đông
Bây giờ nàng ở đâu
Có thể gặp lại không
Hoa kia vẫn nở tàn ngàn năm
Nào phải hoa mỏng manh
Là vì ta cô quạnh
Gió đông thổi qua những ngọn đồi
Ta đã mặc ấm nhưng lòng vẫn bồi hồi
Trước kia là nàng vẫn hay nói
Cau mày trách nàng chỉ được cái lôi thôi
Dòng nước khoan thai vẫn trôi
Ta đã nắm trượt sự dịu dàng
Nhưng không can tâm bỏ lỡ nàng
....,.........
Làm sao ghi lại những lời trò chuyện khi xưa
Khi giờ đây chỉ còn lại mảnh giấy độc thoại của riêng ta
Lotus

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

writing material